Chào các bạn,
Tôi tên là Adrian, và tôi là người Mỹ. Tôi học kinh quốc tế và tiếng Việt ở Trường Đai học Johns Hopkins SAIS. Trường Đai học của tôi rất bận, nhưng cũng rất vui. Hai sáu tôi.
Tôi đi TP HCM tuần lễ sau để học tiếng Việt. Tôi đi dụ lịch ở Việt Nam một lần.
Vào năm 2010 (hai nghìn mười), tôi đi làm giáo viên ở Campuchia. Tôi làm việc ở miền Bắc. Trong tháng tư, tôi quyết định đi du lịch ở Việt Nam vì tôi đươc nghỉ Tết Campuchia. Ngày nghỉ dài trong 2 tuần.
Tôi kể với anh Vannak về đi du lịch ở Việt Nam. Anh ấy là bạn của tôi, và anh làm việc Trường Cao Trung Angkor Chum. Vannak nói
“Rất tốt! Các cô gái Viêt Nam xinh đẹp.”
Toi nói, “Toi không hiểu. Các cô gái Viêt Năm xinh đẹp vì sao?”
“Cô gái Viêt Năm xinh đẹp vì họ ấy có vỏ nhạt.”
Thành phố Hồ Chí Minh có nhiều thắng cảnh như Hội trường Thống Nhất, Nhà hát lớn Thành phố Hồ Chí Minh, và Bảo tàng chứng tích chiến tranh.
Thành phố Ho Chi Minh có nhiều người. Một sáng, tôi muốn đi ngang qua Đồng Khởi để ăn sáng ở nhà hàng. Nhưng đường phố có nhiều quá xe ô-tô và xe mô-tô. Một bà giúp đỡ tôi, nhưng tôi không biết nói tiếng Việt. Tôi nói “cảm ơn” bằng tiếng Pháp.
Ở Bưu điện Thành phố Hồ Chí Minh tôi mua các bưu thiếp và tem thư. Khi chờ mua, một anh hướng về thư ký và nói bằng tiếng Pháp: “Cô gái này muốn biết anh bao nhiêu tuổi.” Chúng tôi cười phá lên, và tôi nói “Tôi 24 tuổi.” Tôi nói chuyện với thư ký, và cô giúp đỡ gửi qua bưu điện các bưu thiếp.
Tôi đã ở lại Thành phố Hồ Chí Minh ba ngày và sau đó tôi đi du lịch ở Đà Lạt và Nha Trang. Thành phố Nha Trang xinh đẹp vì thành phố Nha Trang giống Thành Phố Cannes ở nước Pháp. Thành phố có nhiều khách du lịch nước ngoài. Mỗi ngày tôi thức dậy và tôi bơi ở Biển Đông. Mỗi chiều tôi đọc sách trên bãi biển.
Thỉnh thoảng có sinh viên đến muốn thực hành tiếng Anh vì bây giờ họ đang học tiếng Anh. Một sinh viên tên là Miêng. Cháu ấy là người miền Thành phố Đà Nẵng, nhưng hiện nay cháu ấy đang học ở Trường Cao Trung Nha Trang. Miêng hỏi, “Anh thích ăn gì?”
Tôi nói, “Anh thích ăn ‘Pro Hok.’ ‘Pro Hok’ tiếng Việt là ‘Mắm cá thu.’
Miêng không thích ăn Mắm cá thu.
Tôi đi tàu hỏa đến Thành phố Huế. Trên tàu tôi gặp và nói chuyện với một anh người Việt. Anh ấy tên là “Lân,” và Anh ấy biệt nói tiếng Pháp. Anh Lân hỏi, “Anh sống ở đâu?”
“Anh sống ở miền Bắc Campuchia.”
“Anh làm nghề gì?”
“Anh làm giáo viên. Anh làm việc cho Đoàn Hòa bình (Peace Corps).
“Campuchia có khí hậu nóng bức, không?”
“Có, Campuchea có khí hậu nóng bức.”
Ở Huế, tôi đi tham quan nhiều nơi trong vùng. Tôi chụp ảnh nhiều. Buổi chiều, tôi ăn trưa và tôi học tiếng Việt. Tôi có nhiều câu hỏi, và tôi hỏi chị hầu bàn.
“ Xin lỗi, tròỉ nóng rất hôm nay?”
“Không, ‘Hôm nay tròỉ rất nóng.’
“Oh… cảm ơn!”
Tôi đi xe lửa đến Thành phố Ninh Bình vì nơi đó có Nhà thờ Phát Diệm. Tỉnh Ninh Bình xinh đẹp, nhưng trong thời tháng tư trời mưa to. Ở Tỉnh Ninh Bình tôi cảm thấy lạnh, tôi lạnh.
Sau đó tôi đi du lịch Hanoi và Ha Long trước tôi trở về nhà ở Campuchia.
No comments:
Post a Comment